Bí quyết sống lâu (2)

Bây giờ nói đến vấn đề thứ hai trong ăn uống: đó là "ăn". Mọi người nên biết: "Kim tự tháp châu á" là tốt nhất. Kim tự tháp là gì? Loài cốc, loài đậu, loài rau. Ngũ cốc, đậu và rau là rất tốt. Ở hội nghị San Francisco, nhiều bác sỹ nước ngoài đã nêu ra rằng: không đúng, người Trung Quốc bây giờ không ăn ngũ cốc, đậu và rau nữa rồi; Họ đã bắt đầu ăn bánh Hăm-bơ-gơ (Hamburger) của chúng ta rồi.
Tôi về nước, một lần đến Mắc Đô nan, bị chen bật ra. Anh nói có ghê không? Đó là việc rất hiếm thấy ở nước ngoài. Thanh niên ta mừng sinh nhật, mở tiệc đều là Mắc Đô-nan. Tôi rất phục Mắc Đô-nan. Mỗi năm, người ta lấy đi của chúng ta hơn 2 tỉ, người ta thật là biết làm ăn. Theo tình hình tôi nắm được, vì sao người ta gọi nó là thực phẩm rác? Chính là vì nó là một loại thực phẩm kích thích lệch, hậu quả là người bằng đầu bằng đuôi, cứ như một bó hành lý. Người ta không ăn vì xong lại phải đi giảm béo. Mình không biết, ngày nào cũng Mắc Đô-nan, đặc biệt là thế hệ thứ hai. Quả là đến mức không có Mắc Đô-nan, không sống nổi. Chúng ta nên biết đó là thức ăn kích thích lệch, không phù hợp với tập quán ăn uống của chúng ta.

"Cốc", ở các hội nghị quốc tế, người ta xưa nay không nói đến gạo, bột mì trắng, cũng không nói Mắc Đô-nan. Trong loài "cốc", trước tiên nói đến ngô, gọi là "cây vàng". Lai lịch của ngô, hội y học Mỹ đã có điều tra, phát hiện rằng: người Mỹ nguyên thủy, người Inđian không ai cao huyết áp, không ai xơ vữa động mạch. Là do họ ăn ngô. Về sau, phát hiện ra trong ngô già có chứa nhiều noãn lân chi, á dụ toan, cốc vật thuần, Vitamin E cho nên không xẩy ra cao huyết áp và xơ vữa động mạch. Từ đó về sau, nước Mỹ đã thay đổi; Châu Mỹ, châu Phi, châu Âu, Nhật Bản, Hồng Kông, Quảng Châu của Trung Quốc sáng đều ăn bánh ngô. Bây giờ nhiều người ăn noãn lân chi. Để làm gì? Chính là hy vọng không bị xơ vữa động mạch nhưng họ không biết rằng: trong ngô già có rất nhiều, không phải tốn tiền nhiều.

Tôi đã hiểu ra: ở Mỹ, một bắp ngô 2,5 đô là, còn ở Trung Quốc chỉ 1 đồng bạc, chênh nhau 16 lần nhưng rất nhiều người chúng ta không biết, không ăn. Sau lần điều tra này, tôi lập tức đổi ngay. Ở Mỹ, tôi đã kiên trì 6 năm húp cháo ngô hằng ngày. Năm nay tôi đã ngoài 70 tuổi, thể lực sung mãn, tinh thần dồi dào, giọng nói vang vang, đầy khí thế; Hơn nữa, mặt không có nếp nhăn. Nguyên nhân nào vậy? Do húp cháo ngô đấy, tin hay không thì tùy bạn. Bạn cứ việc uống sữa bò, tôi cứ việc húp cháo ngô, xem ai sống lâu hơn ai.

Loại "cốc" thứ hai là kiều mạch. Tại sao nhắc đến kiều mạch? Người ta hiện nay thường có "ba cao", là : huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu ca. Kiều mạch là giải pháp "ba hạ": hạ huyết áp, hạ mỡ máu, hạ đường máu. Tôi hỏi sinh viên Bắc Đại (Đại học Bắc Kinh) kiều mạch là gì? Đáp rằng: không biết, chỉ biết Hăm-bơ-gơ. Trong kiều mạch có chứa 18% xen-lu-lô. Người ăn kiều mạch không bị viêm dạ dày đường ruột; Ung thư trực tràng, ung thư kết tràng đều không mắc. Chúng ta, những người ngồi văn phòng, mắc bệnh thì có 20% là ung thư trực tràng, ung thư kết tràng.

Loại "cốc" thứ ba là các loại khoai, khoai lang trắng, khoai lang đỏ, củ từ, khoai tây. Những thứ này, các hội nghị quốc tế đã nhắc đến. Vì sao? Vì chúng có "ba hấp thụ": hấp thụ nước, hấp thụ mỡ và đường, hấp thụ độc tố.

Hấp thụ nước, làm trơn đường ruột, không bị ung thư trực tràng, ung thư kết tràng. Hấp thụ mỡ và đường, không mắc bệnh đái tháo đường. Hấp thụ độc tố, không mắc chứng viêm dạ dày đường ruột (?). Tôi cũng đã điều tra: ở Mỹ, người Mỹ ăn khoai bằng cách chế biến khoai thành các loại bánh, ăn cũng không ít. Mong mọi người ăn nhiều khoai vào, trong lương thực chính, nên có các loại khoai.

Trong "cốc" còn có yến mạch, nước ngoài đã biết từ lâu. Trung Quốc rất nhiều người chưa biết. Nếu bạn huyết áp cao, nhất định phải ăn yến mạch, cháo yến mạch, yến mạch lát. Nó có thể hạ huyết áp, hạ mỡ máu.

Loại "cốc" cuối cùng là . Chúng ta đánh thắng giặc là nhờ kê cộng với súng trường mà! Sau khi về nước, tôi hỏi: "Vì sao chúng ta không ăn kê nữa?" Nhiều người bảo tôi: "Cái thứ đó chỉ đàn bà đẻ mới ăn". Anh nói thế có khốn không? Thật ra, "Bản thảo cương mục"(5) đã nói rất rõ: Kê có thể trừ thấp, kiện tỳ, trấn tĩnh, an miên (ngủ yên); ích lợi lớn như thế mà anh không ăn. Bây giờ, rất nhiều người ngồi văn phòng, đêm mất ngủ, mắc các chứng ức uất, chứng chức năng thần kinh, uống đến 2 viên, 4 viên, 6 viên thuốc an thần. Có người uống đến 8 viên vẫn không ngủ được. Tôi khuyên mọi người đừng uống nữa. Có 2 giáo sư y học nổi tiếng sau khi uống an thần, đầu óc tối tăm, choáng váng rồi ngã.

Cho nên, Bắc Kinh nhật báo đã đăng trên trang nhất "An định định bất, nhất định an định" (Thuốc an thần chưa chắc đã ổn, đừng uống nữa). Tôi làm công tác bảo vệ sức khỏe, họ bảo tôi cho thuốc. Tôi khuyên học đừng uống thuốc an thần nữa ; Tôi bảo các bạn hãy ăn cháo kê đi. Kết quả là thế nào? Họ ăn một bát cháo kê rồi đến tìm tôi, bảo sao vẫn không ngủ được: Ai bảo anh chỉ ăn một bát, moóc-phin cũng không nhanh đến thế. Tôi đã điều tra ở nông thôn, các ông già, bà già ấy không biết thế nào là mất ngủ, nằm xuống giường là ngáy o o. Tôi đã quan sát kỹ, người ta ngủ được là nhờ ăn cháo kê. Cho nên, giờ đây tôi đã thay đổi, sáng một bát cháo ngô, tinh thần phấn chấn, tối một bát cháo kê, ngủ khò khò. Anh bảo tốt biết bao nhiêu! Anh nên biết: chữa bệnh bằng ăn tốt hơn chữa bệnh bằng thuốc. Điều đó là do Lý Thời Trân nói đấy. Tất cả những điều Lý Thời Trân viết trong Bản thảo cương mục đều là về thức ăn. Vì sao chúng ta không giải quyết vấn đề bằng cái ăn, mà cứ nhất định phải dùng thuốc? Mười thứ thuốc thì chín thứ là độc, chưa từng nghe nói dùng thuốc để giữ gìn sức khỏe. Tần Thuỷ Hồng không làm được, Hán Vũ Đế không làm được, bạn cũng không làm được. Thế nhưng tôi cũng phải nói rõ: Tôi không hề phản đối dùng thuốc; Người phản đối dùng thuốc là Lý Hồng Chí (6). Tôi phản đối dùng thuốc bừa bãi, tôi chủ trương dùng thuốc "ngắn, êm, nhanh". Uống thuốc trong thời gian ngắn, uống thuốc bình yên, nhanh chóng ngừng thuốc.

Dưới đây xin nói về "đậu". Kết quả điều tra của chúng tôi là: Tất cả dân Trung Quốc thiếu prôtêin ưu chất. Cho nên, chúng ta chơi bóng nhỏ thì luôn thắng, nhưng chơi bóng lớn thì không thắng. Vì sao? Trên sân bóng, một cú đá, một cú va chạm là ngã lộn nhào. Hiện nay tiền thuốc của chúng ta cao gấp 10 lần của Mỹ, nhưng thể lực không bằng người ta. Người Trung Quốc thiếu prôtêin ưu chất thì làm thế nào? Hiện nay, Bộ Y tế đã đề ra "Kế hoạch hành động đậu tương", nội dung là "một nắm rau, một nắm đậu, một quả trứng gà, cộng thêm ít thịt". Sau khi tôi nói chuyện, sinh viên Bắc Đại lại nói thành "nửa cân trứng gà, hai lạng thịt, thêm ít rau, thêm ít đậu". Họ nói: "Thầy không nói lượng, chúng em thêm lượng vào cho thầy". "Ai cho anh thêm lượng vào? Một quả trứng gà, 300 miligam đạm cố thuần là vừa, sao lại ăn nửa cân, lại còn bịa ra hai lạng thịt? Không có cái này".

Prôtêin của một lạng đậu nành bằng hai lạng thịt nạc, bằng ba lạng trứng gà, bằng bốn lạng gạo.

Vậy nên ăn cái gì hơn? Bây giờ trên quốc tế ai cũng biết: nước Mỹ quy định hằng năm lấy ngày 15 tháng 8 làm ngày "Tết đậu phụ". Toàn quốc chúng ta không có tết đậu phụ. Họ không thiếu prôtêin ưu chất, họ cho đậu nành là hoa của dinh dưỡng, là vua các loại đậu. Trong đậu nành có ít nhất 5 loại chất chống ung thư, đặc biệt là "dị hoàng đồng". Chất này có thể phòng và chữa ung thư tuyến vú, nhưng chỉ trong đậu nành mới có.

Bắc Kinh và Thiên Tân của chúng ta gần nhau như thế nhưng ở Bắc Kinh người ung thư tuyến vú đặc biệt nhiều, còn Thiên Tân rất ít. Anh có biết vì sao không? Thiên Tân ăn sáng bằng sữa đậu nành và óc đậu. Thức ăn sáng của Bắc Kinh có nhiều vấn đề. Giờ đây Bắc Kinh cần phải sớm nghiên cứu. Bắc Kinh huyết áp cao, mỡ máu cao nhiều như vậy, bữa ăn sáng rất đa dạng nhưng rất không khoa học. Sữa bò tốt hay sữa đậu nành tốt?

Ở hội nghị quốc tế của Liên hợp quốc, người ta nói: Trong sữa bò có nhiều nhũ đường (lactoza), mà hai phần ba số người trên thế giới không hấp thụ được nhũ đường. Người da vàng ở Châu á có 70% số người không hấp thụ được nhũ đường. Chúng ta là người da vàng, có người uống sữa bò nhưng không hấp thụ được bao nhiêu. Lượng hấp thụ sữa bò lớn nhất là ở người da trắng. Kết quả điều tra của Thành phố Bắc Kinh là 40% số người không hấp thụ được nhũ đường. Kết quả điều tra toàn quốc: hấp thụ nhũ đường tốt nhất là người Quảng Đông.

Sữa đậu nành có ưu điểm gì? Trong sữa đậu nành chứa đường quả (7). Đường quả hấp thụ được 100%, hơn nữa có chứa Kali, Magnesium, Calci, trong đó hàm lượng Calci nhiều hơn trong sữa bò. Trong sữa bò không có chất chống ung thư, còn trong sữa đậu nành có 5 chất chống ung thư, trong đó đặc biệt là "dị hoàn đồng" chuyên dự phòng và chữa ung thư tuyến vú, ung thư trực tràng và ung thư kết tràng.

Cho nên, đối với người da vàng chúng ta thì thích hợp nhất là sữa đậu nành. Tôi không phản đối mọi người uống sữa bò, nhưng để phòng ung thư, nhất thiết phải uống sữa đậu nành. Có người thôi uống sữa bò để uống sữa đậu nành, cách này cũng không chắc đã tốt. Sữa bò có thể tiếp tục uống, nhưng thêm sữa đậu nành.

~~~~~~~~~~~~~~

Chú thích:


(5) - "Bản thảo cương mục" là sách thuốc của Lý Thời Trân (nhà y học cổ đại Trung Quốc) cẩm nang đông y của mọi thời.

(6) - Lý Hồng Chí, là người sáng lập ra Pháp Luân công (còn gọi là Pháp luân tu luyện đại pháp)

(7) - Nhũ đường – lactoza đường trong sữa ; quả đường – fructoza đường có xuất xứ từ quả, đa số thường chứa glucoz và fructoz. Fructoz - C6H12C6- một carbohydrat thích hợp nhất cho người lao động trí óc đứng tuổi và người già hoặc những người bị xơ vữa động mạch và các trường hợp rối loại chuyển hoá lipid và cholestrol.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Website counter